Sa Sa, em ăn món thịt kho này đi này! Anh cả em làm ngon lắm!
- Sa Sa, em ăn canh gà hầm chị hai mua cho chóng khỏe này!
- Sa Sa, tôm tao bóc sẵn cho mày rồi này! Mau ăn đi!
- Sa Sa, anh hai biết em thích ăn salad nên làm riêng cho em một đĩa này! Em mau ăn thử đi!
- Sa Sa...
Bạch Nguyệt Sa bất lực thở dài nhìn bát cơm của mình ngày một nhiều đồ ăn hơn. Chuyện này cô đã quá quen rồi. Mỗi lần cô ốm thì dù có ở xa đến đâu họ cũng sẽ đến tận nhà chăm sóc cô như vậy. Đơn giản họ rất yêu quý cô. Dù không phải người thân ruột thịt nhưng cô vẫn luôn nhận được sự yêu thương từ họ.
Cố Tư Vũ ngồi cạnh không khỏi cảm thán trước sự quan tâm này của mọi người dành cho cô. Trước giờ anh luôn ước được như cô. Chỉ cần một người quan tâm, chăm sóc anh hết mực như vậy anh cũng đủ hạnh phúc rồi. Nhưng điều ước đó đã từng thành hiện thực...
Ăn uống xong, mọi người chia nhau việc nhà làm giúp Bạch Nguyệt Sa để cô được nghỉ ngơi. Riêng Cố Tư Vũ không được làm gì vì anh chị cô không tin tưởng người ngoài đụng vào đồ của cô. Trông họ nhiệt tình vậy thôi nhưng có những chuyện họ sẽ giữ an toàn cho cô nhất có thể.
- Anh... về được chưa? - Bạch Nguyệt Sa thấy anh cứ quanh quẩn mãi trong nhà liền hỏi.
- Anh... anh muốn ở đây với em... Anh còn chuyện chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-co-hoi/2667095/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.