Tại sao anh vẫn đi theo em vậy?
Cuối cùng, Bạch Nguyệt Sa không chịu được nữa liền quay lại nói lớn.
- Thì... nhà anh ở hướng này mà...
Cố Tư Vũ thấy cô nổi giận nên cũng tự dưng sợ ngang.
Nghe là nhà anh cũng cùng hướng, Bạch Nguyệt Sa có chút nghi ngờ. Cô không nói gì mà quay người đi tiếp về nhà. Còn Cố Tư Vũ thấy cô không nói gì thì lại vội vàng chạy lại đi cạnh cô để nói chuyện với cô để cho cô bớt giận.
- Sa Sa, ban nãy... sao em không phải về đồn cảnh sát để... - Cố Tư Vũ cố gợi chuyện.
- Ý anh là tường thuật lại vụ việc đúng không? - Bạch Nguyệt Sa lạnh lùng nhìn anh.
- Đúng rồi! - Cố Tư Vũ gật đầu.
- Anh chỉ cần biết em là trường hợp ngoại lệ là được. - Bạch Nguyệt Sa nhún vai.
- À anh quên...
- Anh còn thắc mắc gì nữa không?
- Anh không... À có! Em nói đi! Hôm đó đã xảy ra chuyện gì?
- Hôm đó... Hôm đó nào chứ? - Bạch Nguyệt Sa vẫn chưa hiểu ra chuyện gì.
- Anh nghe hết rồi. Hôm đó anh không đến cứu em... thì chuyện gì đã xảy ra với em?
Đôi mắt Bạch Nguyệt Sa hiện lên chút ngạc nhiên rồi lại trở về trạng thái bình thường. Anh nghe rồi thì sao? Kể hay không lại là chuyện của cô.
- Không có gì. Dù sao thì... chuyện cũng đã qua rồi. Em cũng không muốn nhắc lại nữa. - Bạch Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-co-hoi/2667073/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.