“Sa Sa, cứu tao!” - Diệp Châu hét lớn qua điện thoại.
- Có chuyện gì xảy ra vậy? Mày đang ở đâu? - Bạch Nguyệt Sa lo lắng ngồi bật dậy.
“Cứu tao! Tao không có ý tưởng vẽ bài!” - Diệp Châu mếu máo.
- Ủa? Mày có thể nói chuyện một cách bình thường được không? Thay vì mày gọi điện réo tao thì mày có thể tự tìm ý tưởng được rồi đấy! - Bạch Nguyệt Sa bất lực thở dài.
“Nhưng tao tìm không ra! Tìm ra thì tao sẽ không gọi cho mày!”
- Thôi được rồi! Chuẩn bị đồ đi. Tao với mày ra hồ tìm ý tưởng.
“Đi! Chờ tao chút!”
Dứt lời, Diệp Châu liền cúp máy rồi vội vàng lấy đồ đã chuẩn bị sẵn vui vẻ đến chỗ cô. Còn Bạch Nguyệt Sa thì bất lực với cô bạn thân này. Được mỗi ngày nghỉ không nghỉ ngơi đi. Cứ phải ra ngoài mới chịu yên.
Cô chỉ thay một chiếc váy dài đơn giản rồi đeo chiếc túi đeo chéo đi xuống cổng đợi Diệp Châu tới đón.
Ra đến hồ, Diệp Châu lại nói:
- Sa Sa ơi, tớ chưa tô tượng bao giờ, cậu mua cho tớ một con nhé?
- Sa Sa ơi, con mèo bằng tượng kia ngộ quá, chụp cho tớ bức ảnh nha?
- Sa Sa ơi, tớ muốn ăn bingchiling, chúng ta qua đó mua đi!
Bạch Nguyệt Sa nhìn Diệp Châu thở dài:
- Mày thích thì cứ ăn cứ chơi. Đừng dùng cái giọng làm nũng đó với tao.
- Được rồi! Tao sẽ không làm nũng mày nữa nếu mày đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-co-hoi/2667071/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.