CHƯƠNG 3:
“ Em nói em yêu tôi,nhưng tình yêu của em đẩy tôi vào địa ngục. Tôi biết tôi nên hận em. Hận em cướp đi những gì đã từng hạnh phúc nhất của tôi”
Trong những ngày học tại trường quý tộc này, có lẽ điều mà Lâm Khiêm thấy hài lòng nhất chính là thư viện đồ sộ ở đây. Sách nhiều đến mức hắn không thể tính hết có tấc cả bao nhiêu cuốn,bao nhiêu loại và đề mục để tham khảo. Hắn có thể mê mẩn ở thư viện đến mức quên cả ăn.
Giai Hân không dám làm phiền mỗi khi hắn đọc sách,nhưng nhìn hắn ngay cả cơm trưa cũng không muốn ăn thì lập tức nổi giận.
“Có ăn hay không?”
Nàng phồng má,trợn mắt nhìn rất đáng yêu,trái ngược hoàn toàn dáng vẻ uy hiếp mà nàng muốn. Lâm Khiêm thấy buồn cười,hắn quay mặt lại nhìn nàng,vẻ dịu dàng hiếm hoi hiện lên trong đôi mắt.
“Giai Hân đói thì đi ăn trước đi. Không cần đợi em”
“Không chịu,Khiêm Khiêm cùng đi với Hân Hân đi,đi ăn chân gà ngon ngon,được không,được không?”
Giọng nói của Giai Hân rất ngọt ngào,mỗi khi nghe cô nói Lâm Khiêm luôn thấy thoải mái. Khuôn mặt nhỏ nhắn kề sát mặt hắn,đôi đòng tử trong suốt tròn xoe chỉ có hình bóng của hắn.
“Hân Hân....”
Lâm Khiêm còn chưa kịp nói gì,thì hắn nhìn thấy sắc mặt Giai Hân thây đổi. Vẻ khiếp sợ kia làm cho khuôn mặt khả ái run rẩy,tầng tầng nước mắt ẩn ẩn trong đôi mắt nàng. Hắn nhìn thấy,trong mắt chị hắn có hình ảnh của người khác.
Nhàn nhạt quay đầu,hắn không cần suy nghĩ cũng biết người đến là ai. Ngoại trừ Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-chung-ta-da-khong-the-co-hanh-phuc/1492929/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.