Nhìn Sở Trúc nhanh nhẹn đi về phía xe ngựa thì cô cũng vội vã chạy theo. Người ta bây giờ là sinh mạng của cô đó, không có thần tiên huynh cô làm sao sống nổi.
Nghe tiếng chạy sau lưng Sở Trúc quay đầu phân phó với một tướng sĩ phụ trách lương thực để ý Trần Hàn rồi nhìn cô nói:
" Từ giờ ngươi đi theo hắn, hắn sẽ phân phát thức ăn, nước uống cho ngươi mỗi ngày."
Cô gật đầu với thần tiên huynh, rồi gật đầu với người quan trọng mới. Tên tướng sĩ nghe theo phân phó của Sở Trúc dẫn cô đi tới chiếc xe ngựa nhỏ dặn dò:
" Ngươi sắp xếp gọn gàng mấy bao lương thực này, làm xong ngươi có thể ngồi lên xe nghĩ ngơi. Không cần đi lung tung, muốn gì có thể tìm ta."
Cô thấy chú lính này đang muốn bỏ đi thì quýnh lên nói:
" Ta bây giờ rất khát, có thể cho ta miếng nước được không?"
" À, đợi một lát." Sau đó đi tới xe ngựa khác lấy một ống trúc đi lại đưa cho cô.
Cô cảm ơn rồi mở nắp ống trúc ra, há to miệng ra uống, tuy khát nhưng cô vẫn từ từ, cẩn thận uống từng ngụm nhỏ. Uống đã khát cũng hết nửa ống trúc. Tên tướng sĩ thì đã đi từ lúc nào không hay. Cô nhìn xung quanh thấy binh lính đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên đường thì nhanh nhẹn leo tót lên xe lương thực, kéo sơ mấy bao gạo để lộ ra một ít khoảng trống thì nằm xuống đánh một giấc cho sướng thân, nằm lên bao gạo tuy có hơi cứng nhưng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-cho-chang-mot-co-hoi-la-hanh-phuc-hay-dau-kho/107421/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.