Tây Sương quốc
Trong một gian phòng xa hoa, rèm lụa bay nhẹ, một nam hài trắng trẻo khoảng mười hai tuổi ngồi dựa vào nhuyễn tháp, gương mặt ngây thơ chọc người yêu thích nhưng ánh mắt thì lạnh lùng bắn ra những tia khí lạnh nhìn chằm chằm thuộc hạ đang quỳ bẩm báo lại tình hình ở phủ thái tử Bắc Khánh quốc.
Không ngờ tên Hoàng Thiên Dực lại có thể thoát một kiếp như vậy, lạnh lùng nói:
" Hai người bị thương mà cũng không bắt được thật là phế vật. Sát thủ của Tây Sương quốc ta qua đó thì tài nghệ cũng càng được tăng cao a."
Tạ Tùng Anh cảm thấy thật áp lực, nghe những lời châm chọc của tứ hoàng tử cũng không dám thanh minh, chợt nhớ ra một việc quan trọng hắn nói tiếp:
" Thật ra đám binh lính Bắc Khánh quốc có thể bắt được Hoàng Thiên Dực và Cao Phong nhưng không ngờ từ đâu xuất hiện một cô nương ăn mặc kì quái, đặc biệt là mái tóc ngắn xấu xí cưỡi một con thú kì lạ nhưng tốc độ không thua gì thiên lí mã đến cứu thoát."
Nam hài vẻ mặt âm tình bất định, chống cằm suy tư, lát sau thì ngáp một tiếng. Thái giám thân cận hiểu ý chuẩn bị nước ấm, sắp xếp chăn mền cho tứ hoàng tử đi ngủ.
Nhìn tứ hoàng tử đi vô nội thất thì Tạ Tùng Anh mới thở phào đứng lên, xoay người cáo lui thì một tiếng nói thanh thúy, lạnh lùng vọng ra:
" Điều tra thân phận."
--- ------ ------ ------ ------ -------
Đông Phương quốc
Trăng sáng bị mây đen che khuất, một nam tử mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-cho-chang-mot-co-hoi-la-hanh-phuc-hay-dau-kho/107418/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.