Anh đang ngồi dựa vào sô pha, không biết đã được bao lâu rồi. Phòng kháchban trưa yên ắng đến độ hầu như có thể nghe tiếng gió thổi qua. Căn nhàkhông có cô thật trống rỗng.
Bắt đầu từ khi nào thì cô ấy từ từ chiếmgiữ trái tim mình? Anh không biết, chỉ biết rằng càng ngày càng quan tâm cô, nhất cử nhất động của cô đều dễ dàng thu hút sự chú ý của anh. Đâylà chuyện chưa từng bao giờ xảy ra, hình như anh đã bắt đầu không còn là chính mình nữa.
Mình của trước kia là một người rất ungdung bình thản, đối với mọi thứ đều lãnh đạm. Nhưng còn mình của bây giờ thì sao, có còn vô tâm bất cần được nữa không?
Không! Anh lắc đầu. Cô ấy không thể nào có sức ảnh hưởng lớn đối với mình như vậy!
Mình làm được, nhất định mình sẽ làm được! Chẳng có cái gì là quan trọng cả, dù cô ấy có rời mình đi cũng thế thôi.
Anh cầm di động lên, nhấn nút gọi: “BìnhHoa, có phải Tử Mặc đang đi mua sắm với Phính Đình không?” Thực ra anhđã biết câu trả lời, nhưng vẫn cần xác định cho chắc chắn.
Đầu dây bên kia Tôn Bình Hoa “Ừ” mộttiếng, cười: “Không phải chứ? Mới có một lát không gặp mà ông anh đãthấy như cách ba thu rồi sao? Sao không đem cô ấy cột vào mình luôn chorồi?” Đến cả Tôn Bình Hoa cũng cười nhạo, nỗi quan tâm của mình biểu lộrõ ràng như vậy sao?
Anh hạ quyết tâm: “Giúp tôi một chuyệnnhé, cậu gọi Phính Đình về đi.” “Sao vậy? Hai vợ chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-chi-la-thoang-qua/3248047/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.