Trong phòng tắm mịt mù hơi nước, Tử Mặc thử độ ấm của nước, sau đó ôm Đa Đađặt vào trong bồn tắm. Đứa trẻ thấy nước như mèo thấy cá, đến cả nướcmiếng cũng nhỏ ra, thích chí đưa tay đập đập làm nước bắn ra tung tóe.Cô nghiêm mặt lại, cảnh cáo: “Không được té nước!” Vốn đã hơi sợ mẹ, giờ thấy sắc mặt cô tối sầm lại như vậy, cậu bé hơn ba tuổi cũng biết lựachiều gió, cười khanh khách vẻ rất vô tội, động tác khẽ khàng hơn một ít rồi nhỏ nhẹ gọi: “Ba—-ba—-ba ơi!”
Tử Mặc lại lên cơn giận, cũng tại suốtngày được cái tên Giang Tu Nhân kia nuông chiều cho nên quen thân làmông vua nhỏ rồi! Cô cười véo đôi má phúng phính của con, cảm giác nhưtrong tay là một cục bông có độ đàn hồi, hơi nổi cáu: “Nghe kỹ cho mẹđây, kêu ba cũng vô ích thôi!”
Cũng tại anh, ngày nào tắm với con cũngbày trò thủy chiến khiến nguyên cả phòng tắm lênh láng như nước tràn Kim Sơn, trông vô cùng thê thảm. Tối qua, bước vào phòng tắm thấy nước ngập đầy sàn, cô thật sự không thể nhịn được nữa, quát lên: “Ngày mai để emtắm cho Đa Đa!” Thế nhưng hai kẻ một lớn một nhỏ kia lại về cùng mộtphe, dùng ánh mắt vô tội nhìn cô, trên người quấn hai chiếc khăn lôngxanh trắng hệt như hai con chim cánh cụt từ một khuôn đúc ra, cùng nhauquay đi làm ra vẻ phớt lờ cô, nghĩ mà phát bực.
Trong bồn tắm toàn là bong bóng, Đa Đaphồng miệng thổi từng cái, từng cái một. Thấy sắc mặt cô khá hơn, cậunhóc lại bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-chi-la-thoang-qua/3248045/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.