Trong suốt mấy tháng trời nó và hắn cần cù học, học và học. Căn bản là tại cả hai đều hiếu thắng không muốn bị thua phải làm osin. Cũng nhờ thế mà suốt mấy tháng bố mẹ hắn và bố mẹ nó được yên bình, không phải lo chúng nó quậy phá nữa.
Kết thúc ngày thi cuối cùng, bây giờ nó có thể nắm chắc phần thắng đến 99%, trừa khi có phép màu xảy ra, còn không thì nó sẽ thắng chắc. Nó quyết định sẽ thưởng cho mình một chuyến xả hơi sau mấy tháng trời giết hại chất xám. Nghĩ là làm, nó rút điện thoại ra, tìm số của Thảo nhấn nút gọi.
…Biệt thự Trần gia…
“Em thấy lạc lõng ở giữa dòng người đi trên phố đông/Đi tiếp bao lâu mới tới cuối nỗi buỗn”
Thảo với lấy điện thoại, là nó:
- Cái con nhỏ này. Cuối cùng bồ cũng chịu cầm đến điện thoại rồi đấy hả?_Thảo nói giọng trách móc.
- Xin tiểu thư đừng nóng, sẽ mau già. Xin lỗi tiểu thư, tại Thy phải lo học để đánh cược…_nó chưa nói hết câu Thảo đã nhảy vào họng nó.
- Đánh cược á??? Với Phong hả?
- Ừ. Sao bồ biết?
- Nhìn hai người là biết, lúc nào cũng cắm đầu vào sách với vở. Bọn này gọi cũng đâu có nghe._Thảo nói vẻ thấu hiểu.
- Bọn này? Là sao?_nó linh cảm có gì đó không lành.
- Không có gì._Thảo cười trừ.- Mà bồ cược gì đấy?
- Điểm thi. Ai thua thì làm osin cho người kia 2 tháng.
- Bồ thua chắc rồi.
- Bồ không tin tớ sao?
- Không phải. Chỉ là trước giờ trong mọi kì thi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-bong-ta-cham-nhau/727934/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.