Nhờ cái lưng của Hải mà nó bình an vô sự được 15p đầu. Sau một khoảng thời gian hăng say giảng mà không cần biết học sinh có tiếp thu được không bà giáo ra cả đống bài tập cho lớp làm. Mấy bài dễ thì bọn trong lớp xử ngon ơ, đến bài cuối hóc quá chẳng đứa nào giải được (hắn cùng 4 đứa kia giải ra rồi nhưng lười không đứa nào thèm giơ tay mà cứ ngồi im re). Bỗng cái đèn 2000W trong đầu hắn sáng lên:
- Thưa cô hay để bạn Huyền Thy lên bảng giải bài tập đi cô. Ta cũng nên kiểm tra thực lực của bạn ấy, không nên để hiện tượng ngồi nhầm lớp xảy ra trong trường ta.
Bà giáo chẳng cần suy nghĩ gật đầu ngay.
- Ý kiến của lớp trưởng rất đúng. Mời em Huyền Thy lên bảng giải bài tập này cho tôi.
3p trôi qua nhưng vẫn không hề có bất kì dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ lên bảng. Bà giáo sốt ruột giục:
- Em Huyền Thy mau lên bảng.
Nó vẫn đang ngủ ngon lành mặc My dùng hết sức bình sinh lay nó.
- Huyền…Thy…lên…bảng._bà giáo gằn từng chữ một với khí chất bức người.
Nó vẫn ngủ say, vi vu tới tận đẩu tận đâu.
Không còn kiên nhẫn nữa, bà cô “chống ề” 35t đẩy lại cặp kính dày cộp cho ra vẻ tri thức rồi nhằm bàn cuối lớp đi xuống. Thấy nó nằm ngủ ngon lành, bà cô bước lại, ghé sát mặt nó cất giọng “oanh vàng”:
- Còn không mau dậy cho tôi?
- Đừng chạy gà rán…Ta bắt được mi rồi…_nó vừa nói mớ vừa túm lấy tà áo dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-bong-ta-cham-nhau/727932/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.