Suy nghĩ của tôi dừng lại ở đây, tôi mở điện thoại lên, thấy có một vài tin nhắn tới.
"Em ở bện.h việ.n nào? Đừng làm loạn nữa, nói cho anh biết đi, có chuyện gì đã xảy ra với em vậy?"
“Em nghe lời một chút được không, anh đã chạy khắp các bện.h việ.n ở thành phố B rồi mà cũng không thể nào tìm được em, anh mệt quá."
"Đứa trẻ là con của hai chúng ta, nó cũng là một sinh mệnh mà, em dựa vào cái gì mà lại tự mình quyết định như vậy? Em dựa vào cái gì mà lại dùng cách này để bá.o t.hù anh?"
“Hôm đó anh thực sự đã tức điên lên, nên mới nói ra những lời quá đáng như thế, nhưng em có biết là anh đã đau đến mức nào không?"
"Em đang ở đâu, gửi định vị cho anh đi, coi như anh xin em."
...
Là Tần Ngôn.
Tôi cười một cách cay đắng.
Hóa ra luật sư Tần trước nay vẫn luôn cao cao tại thượng, chưa bao giờ thua cũng sẽ có lúc phải thừa nhận thất bại như thế này.
Chỉ là, trong sa mạc khô cằn, tôi muốn uống một hớp nước, nhưng anh ấy không cho, tới khi tôi ra khỏi sa mạc rồi, anh ấy lại gửi cho tôi một thùng nước, tới lúc này tôi cũng chẳng còn hứng thú nữa.
Tới tối, trong phòng xuất hiện hai vị bá.c s.ĩ.
Lục Chi Ngôn đó lại tới nữa rồi.
"Tình hình của cô ấy thế nào rồi?" Lục Chi Ngôn hỏi bác sĩ Trương."
"Không tốt lắm."
"Ra nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-yeu-em/2685372/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.