Editor: Doris
Lần đầu tiên Lăng Việt có ấn tượng sâu sắc với Vọng Thư chính là bởi vì bài phát thanh hôm đó.
Thật sự cậu không phản cảm lắm với việc “Tưởng Lâm Yến dùng đài phát thanh tỏ tình”.
Tình yêu thời thanh xuân đều muốn giao hết mình cho đối phương. Giống như cây đào trong Đào Đào Nguyên Ký[1] , rực rỡ, chói lóa nhưng không dễ thay đổi, cũng rất mỏng manh.
[1]桃花源記: là một trong những sáng tác nổi tiếng của Đào Tiềm, một danh sĩ trong lịch sử văn học cổ điển Trung Quốc.
Cho dù phô trương thế nào đi nữa thì sự chân thành của đoạn tình cảm này không thể bị người khác dẫm đạp.
Cho nên lúc đó cậu từ chối Tưởng Lâm Yến với lý do là “Tôi không yêu đương khi học cấp ba.”
Nhưng những lời thật lòng của cậu ta ở trong đài phát thanh trường cũng là đầu sóng ngọn gió, kéo Lăng Việt vào một chuỗi phiền phức rất khó giải quyết.
Lúc đó, thái độ của bộ giáo dục và nhà trường rất rõ ràng khiến rất nhiều thầy cô không thể xen vào. Nhưng không nghĩ đến chỉ vì bài văn của Vọng Thư quá mức sắc bén, tư tưởng rất kiên định, dám đứng dậy nói lên quan điểm của chính mình.
Vọng Thư không hề giống với Vọng Thư trong ký ức của cậu.
Vọng Thư trong ký ức của Lăng Việt như thế nào vậy?
Trầm tĩnh, ôn hòa, lúc đứng trong văn phòng giáo viên thì rất nghiêm túc nghe người khác dặn dò.
Làn da cũng rất trắng, mái tóc đen dài, luôn buộc tóc đuôi ngựa nên trông rất sạch sẽ, đồng phục lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-trang-co-the-quay-lai/944233/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.