Các bạn học đang xem náo nhiệt ở phía xa đột nhiên bối rối. Không ai thấy Vọng Thư đẩy Lăng Việt cả, tại sao cả hai người đều ngã xuống đất.
“Ăn vạ?”
Bọn họ xúm lại đây: “Làm sao vậy?”
“Không sao.” Lăng Việt dùng tay dính đầy tuyết phủi lên mặt, một tay khác chống lên mặt đất, lật người, dùng chân quét đi những bóng tuyết bên cạnh.
Lớp tuyết tan tành trong tích tắc, giống như một cơn sóng đánh vào những hòn đá trên bờ, bọt sóng văng tung tóe đến chỗ mọi người, khiến người khác phải che mặt, lùi về phía sau.
Lăng Việt nhân cơ hội đứng dậy, bỏ chạy đi nơi khác.
Nhưng mà Tiết Trình vẫn phản ứng trước: “Này! Trúng kế rồi!”
Mọi người vội vàng đuổi theo cậu ta.
Chỉ có Vọng Thư vẫn đứng cứng đờ tại chỗ,nhớ lại cảnh tượng vừa rồi mới nhìn thấy——lỗ tai của Lăng Việt, đỏ quá!!!
Chờ mọi người chơi mấy trò điên đủ rồi thì liền run rẩy mặc áo khoác, chuẩn bị về khách sạn. Vọng Thư đứng ở một bên dặn dò bọn họ: “Trở về phóng mọi người nhớ tắm rửa liền, đừng để bị cảm lạnh.”
“Được rồi, cảm ơn lớp trưởng!”
Đọc Full Tại truyentop.net
Nghe vậy, Lăng Việt dừng động tác mặc áo khóa, nói với Từ Diệc Minh: “Mày về trước đi, tao đi mua đồ một chút.”
Từ Diệc Minh tự hỏi: “Thứ gì mà một hai phải mua bây giờ?”
Nhưng đối phương không trả lời, phất phất tay rồi chạy đi mất.
Lúc trước Quý Ngâm Thu chơi cực kỳ nhiệt tình trên sân thể dục, áo khoác của cậu ấy cũng đã ướt đẫm nước của tuyết. Trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-trang-co-the-quay-lai/944201/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.