Vọng Thư trầm mặc một lúc, lâu sau mới nói: “……Mình không có đúng không.”
“Cũng không phải là tự làm thấp mình.” Quý Ngâm Thu cảm thấy lời nói của mình có chút sắc bén, bèn sửa lời: “Chỉ là hình thành một nhân cách lấy lòng người khác thôi.”
Nghe vậy, Vọng Thư liền nhớ đến Lăng Việt và Hà Nguyệt đã rất nhiều lần che chở cho cô trước người ngoài.
Bả vai của Lăng Việt rất rộng, vừa dài vừa thẳng, từ cổ đến lưng là một đường thẳng, vừa uy nghiêm vừa cứng rắn, nhấp nhô những đường cong cơ bắp, nhìn rất mạnh mẽ lại rất đẹp.
Khi cô đứng trước mặt cậu ấy, cậu ấy bình tĩnh, trầm lặng, sẵn sàng bày ra tư thế bảo vệ cô.
Cho nên cô một chút cũng không sợ hãi, cũng không có những cảm xúc tiêu cực nào khác.
Khi Hà Nguyệt đứng trước mặt cô, bà ấy có lại khí thế nghiêm nghị của một người làm mẹ,
Ở sau lưng bà ấy, Vọng Thư vẫn bất an, sợ hãi như cũ, thậm chí có cảm giác áy náy:
Nếu không có cô, Hà Nguyệt cũng sẽ không như vậy.
Đọc Full Tại truyentop.net
Chưa kể, lúc nào Hà Nguyệt cũng nói đi nói lại lên tai cô rằng:
Vừa lúc sinh con ra, vì chăm sóc con mà mẹ từ bỏ công việc lương cao và cả một tương lai rộng mở.
Vì muốn cho con một cuộc sống tốt mà mẹ mới vất vả kinh doanh cái cửa tiệm này. Mỗi ngày đều phải nhập hàng, còn phải ứng phó với những khách hàng khó tính.
Nếu mà không có con, mẹ đã sớm cùng ba con ly hôn rồi nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-trang-co-the-quay-lai/944199/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.