“Vậy cậu ấy có bạn gái chưa?” Quý Ngâm Thu hiếu kỳ hỏi.
“Chắc là không có đâu. Cậu ta có thì sao mỗi ngày ở nhà học bài, còn cùng chúng ta ăn cơm, chơi bóng?”
Lưu Bác Văn đột nhiên búng ngón tay: “Chẳng lẽ…chẳng lẽ cậu ta lại thích thầm mình?”
Vọng Thư và Quý Ngâm Thu động loạt bày ra vẻ mặt ghét bỏ, chàng trai này có nội tâm mãnh liệt như một cô gái.
Trò đua dai của Lưu Bác Văn thành công, cậu vỗ bàn cười ầm lên.
Cười được một lúc thì giáo viên chủ nhiệm kiêm luôn giáo viên tiếng anh đang đứng ở cửa, cười tủm tỉm nhìn cậu, chạy đến cầm lấy cuốn sách vật lý trên bàn, nói lẩm bẩm: “Vứt bỏ đi, từ bỏ đi, xuống địa ngục nào…”
Nhưng buổi sáng hôm nay là tiết ngữ văn đầu tiên mà
Quý Ngâm Thu ngồi ở phía trước nhịn cười đến phát run.
Ngay cả Vọng Thư, người luôn bình tĩnh cũng phải gồng mình lại.
Tiết chuông reo cũng đã kết thúc tiết cuối cùng của buổi chiều. Tất cả các lớp học đều nhộn nhịp hẳn lên, rất nhiều học sinh đang tiến về căn tin và các cửa hàng nhỏ khác. Bắt đầu một bữa cơm vui vẻ, lát nữa còn hai tiết tự học buổi tối nhưng vui vẻ trước vẫn tốt hơn nhiều.
Vọng Thư và Quý Ngâm Thu ăn cơm xong thì đi bộ quanh khuôn viên trường để tiêu cơm. Trên đường đi ngang sân bóng rổ, ánh mắt không tự chủ được mà liếc nhìn về phía bên đó, nhìn thấy một bóng dáng mà cô luôn mong ngóng.
Cậu đang nhìn chằm chằm đối thủ của mình, dang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-trang-co-the-quay-lai/944185/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.