Mà đã là duyên phận thì anh có chạy cũng không thoát khỏi em đâu.
Anh từng hỏi:
- Tại sao em có thể nhớ được kiếp trước?
Em hất cầm và kiêu ngạo nói:
- Em đã đổ chén nước của Mạnh Bà xuống sông.
Thỉnh cầu khen ngợi! Vẫy vẫy đuôi.
* * *
Cảnh báo sắp có H nhẹ nha mọi người!
* * *
Nhìn Linh Nhi ngày ngày, mượn rượu tiêu sầu.
Người một câu:
Rút đao chém nước, nước càng chảy.
Nâng chén tiêu sầu, sầu càng sầu.
(T/g: Trộm thơ của người ta nha)
Băng cũng không biết an ủi làm sao, đành cùng Linh uống rượu vậy.
Băng một câu:
Một chén say, ngàn chén không say.
Lòng người say, trăng tròn không say.
Tạt chén say cho lòng nhẹ bớt.
Sầu này lại càng thêm sầu hơn.
(Túy Luyến)
Linh chỉ vừa đi có một lát. Quay lại đã thấy cảnh tượng này đây. Băng đã quá say. Không phải, Linh không say rượu mà đang say vì tình.
Nhìn thấy người mà Linh thầm thương trộm nhớ ngồi trước mặt.
Máu Linh sôi lên, toàn thân nóng bỏng như có lửa đốt.
Cũng tại người ngồi đối diện quá ư là đẹp câu hồn.
(T/ g: Tự khen mình nha. Haha)
Nhìn ai đó, mắt ướt tràn mi.
Linh Nhi muốn đánh người. Bởi vì đau lòng. Tiến tới ôm lấy cái người đang khóc lóc thảm thương.
Linh nhớ người phải sầu bi là mình nha. Mà thôi quên đi vậy.
Đỡ Tuyết Băng vào phòng. Cả căn phòng ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-met-thi-dua-vao-em/2550265/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.