Em bây giờ chỉ là một linh hồn lang thang. Em không biết tại sao em chỉ đi theo anh. Nhìn anh ngồi lặng yên trong quán cà phê. Em thấy trái tim mình đau lắm. Em muốn nói với anh:
- Nếu anh mệt có thể dựa vào vai của em!
Em đã cố thử nói với anh rất nhiều lần. Nhưng anh làm sao có thể nghe thấy được lời nói của một con ma chứ.
Nhìn anh cứ cố chấp sống trong quá khứ. Làm em cũng phải đau lòng theo.
Em cứ nghĩ, em đi theo người khác thì anh sẽ bỏ cuộc. Anh sẽ quên em nhanh thôi.
- Anh có biết anh đã hành hạ chính mình hay không? Anh còn dám nói em ngốc. Anh mới là ngốc ấy.
Em không thể để anh tiếp tục như vậy.
Khi một quỷ quan sai xuất hiện, em biết đã đến lúc em phải đi.
Đứng trước cầu Nại Hà, em hứa rằng:
- Nếu có kiếp sau, em sẽ theo đuổi anh!
Khi Mạnh bà đưa cho em một chén nước, em mới bảo với bà ta:
- Bà ơi, bà ở đây bao lâu rồi?
Bà ta trả lời:
- Ta không nhớ rõ nữa. Hình như rất lâu rồi! Trong khi bà ta đang suy nghĩ thì em đã hắt chén nước xuống sông. Rồi giả vờ uống.
Anh hãy chờ em nhé! Thiên Linh, em yêu anh.
* * *
Anh vẫn như xưa, vẫn thích ngủ dưới gốc cây! Khác kiếp trước nha, anh bây giờ có nhiều bạn bè. Có gia đình vui vẻ và hạnh phúc.
Chắc có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-met-thi-dua-vao-em/2550255/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.