Tuyết Băng vươn vai tỉnh dậy, ánh mắt mơ màng. Hình như em đã ngủ rất lâu. Đã không biết từ khi nào giấc ngủ của em luôn chập chờn. Đối diện với em là một đôi mắt sắc lạnh. Linh nhìn Băng hỏi:
- Tại sao em lại trốn anh hả Băng Nhi?
- Em đâu có.
Băng lắc đầu.
- Mỗi khi em nói dối đều có thói quen dùng ngón tay quấn tóc.
- Tại sao anh biết hay vậy?
- Đừng đánh trống lảng với anh?
- Em đâu có đánh trống gì. Trễ rồi mình đi về ăn cơm nha.
- Trả lời anh?
- Thì em ngại ngùng được không.
Băng giận dỗi bỏ đi. Linh kéo tay em lại.
- Là anh sai được chưa? Anh không nên không hỏi ý kiến của em. Bây giờ anh muốn hỏi.
- Anh hỏi đi.
- Làm bạn gái anh nha.
- Được.
Thiên Linh ôm em vào lòng. Đã hai kiếp Linh chờ đợi mới chờ được đến ngày hôm nay. Cô rất vui. Vì cuối cùng Băng Nhi đã thuộc về cô. Cô hạnh phúc quá đi mất.
Băng quan sát gương mặt lạnh lùng đang vui vẻ quên luôn cả em thế này? Vui đến thế sao?
Nhưng em đói bụng nha. Băng mặt xụ một đống luôn rồi. Ai kia cứ như rơi vào thế giới khác.
- Anh ơi, em đói quá! Huhu.
Linh mới bừng tỉnh:
- Để anh đưa em đi ăn, bé con ham ăn này. Không chịu cho anh yên tí nào.
- Nhanh đi anh, em sắp xỉu rồi nè. Băng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-met-thi-dua-vao-em/2550249/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.