Nếu kiếp trước Băng không ngại nắm lấy tay Anh Kiệt. Nhưng được kiếp này đã khác rồi. Em không muốn làm anh đau lòng thêm nữa.
Dù có khó khăn và mệt mỏi. Em cũng muốn tự dựa vào chính mình để đứng lên và bước tiếp.
- Taxi, cho tôi đến đường a, phố b..
Anh Kiệt thấy cô bé mắt đỏ vì mới khóc. Bàn chân run run. Gót giày đã thấm ướt máu. Cố gắng lê bước đến vẫy chiếc taxi. Anh Kiệt không biết một cô bé lấy đâu ra nhiều sức lực như thế. Anh cũng đâu phải hổ báo. Anh Kiệt nhìn theo đến khi chiếc taxi đi xa.
Băng không về nhà, em muốn đến nơi đó. Ngồi dưới gốc cây anh đào. Mùa này hoa không còn nở. Chỉ có nơi đây. Em cảm thấy mình đang được gần anh.
Anh bắt đầu nhớ lại những ký ức rời rạc. Nhưng nó đều liên quan đến một người. Hình ảnh đó rất mơ hồ. Nó cứ xoay quanh tâm trí anh. Mỗi khi anh nhớ đến. Trái tim anh đập thật nhanh. Nó như đang vui mừng. Bóng lưng đó rất quen. Anh đã thấy nó ở đâu rồi thì phải.
Đầu Linh rất đau. Linh ôm đầu thật chặt:
- Là ai? Tại sao cứ xuất hiện trong đầu tôi thế?
Đau đớn khiến Linh ngất đi.
Linh đi trong lớp sương mù. Có bóng một người con gái. Linh vội chạy theo.
- Ai thế?
Bóng dáng đó cứ chạy mãi đến một gốc cây. Cánh hoa đào bay trong gió. Những tia nắng xuyên qua những cành hoa đào nhỏ. Dưới gốc cây, có một người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-met-thi-dua-vao-em/2550245/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.