Ấn tượng của cô ấy về tôi sao lại xấu đến thế cơ chứ! Tôi thừa nhận để leo lên vị trí như hiện tại cũng là chẳng đơn giản gì, nhưng rõ ràng cô ấy đang kì thị tôi mà. Tôi phải tìm cách nào đó để cho cô ấy thấy dù khôn ngoan trên thương trường nhưng tôi vẫn rất bình - thường trong cuộc sống hàng ngày mới được.
- Anh Lâm!
- Tôi đây, tổng giám đốc.
- Tôi muốn chuyển nhà.
-...
- Cái dòng chữ "thế thì liên quan gì tới tôi" trên mặt anh là sao hả?
- Tôi không có nghĩ vậy mà, việc của tổng giám đốc đều là việc của tôi.
- Đừng tự dối lừa mình thế.
-... Biểu hiện của tôi rõ ràng thế cơ à?
- Ừ.
- Thế tổng giám đốc muốn chuyển nhà là vì sao?
- Tôi muốn chuyển đến gần nhà Vi Trà.
- Tổng giám đốc, cô ấy sống với gia đình, anh không xơ múi được gì đâu.
- Nếu tôi không nhầm thì tháng trước cô ấy đã dọn ra ngoài sống riêng ở chung cư rồi thì phải?
- Tôi không biết điều này, tôi đi thu xếp ngay đây.
- Trả mọi cái giá mà người ta yêu cầu, đắt đến mấy cũng được, tôi muốn có căn hộ sát vách căn hộ cô ấy.
- Tôi hiểu.
........................................
- Họ nói tháng sau sẽ dọn đi, thưa tổng giám đốc.
- Cho họ thứ họ muốn rồi đuổi họ đi ngay đi! Ngày mai tôi sẽ chuyển đến đó.
- Ngày mai? Liệu như vậy có sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-la-nam-chinh-em-se-la-nu-chinh-cua-anh/3192807/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.