Trương Vũ Huân mang theo một chiếc phong bì và một tờ giấy vào phòng bệnh cho Lý Gia Vỹ. Anh nhíu mày hỏi:
- Hôm qua cậu đã gặp Hiểu Linh rồi thì còn cần gì viết thư nữa.
- Không, mình vẫn phải viết.
Hôm nay gương mặt của Lý Gia Vỹ đã tái nhợt đi nhiều, trông như không còn sức sống nữa. Vẻ mệt mỏi kia in dấu trên gương mặt nhưng Lý Gia Vỹ vẫn tỏ ra vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
- Gia Vỹ, bệnh của cậu là suy tim, nếu như không tìm được quả tim thích hợp để thay thế thì cậu sẽ chết. Đã biết tình trạng của mình như vậy rồi thì sao cậu còn đưa ra cái hẹn ước 1 năm kia với Hiểu Linh chứ? Nói thẳng cho cô ấy biết đi. Nếu như cậu có chuyện gì thì cô ấy sẽ đau lòng lắm đấy.
Lý Gia Vỹ mỉm cười:
- Đau, mình biết là cô ấy sẽ đau nhưng mình vẫn muốn cô ấy đau muộn một chút. Dù chỉ là một phút hay một giây, mình cũng đều mong muốn cô ấy được vui vẻ và hạnh phúc.
Trương Vũ Huân nghe thế thì lắc đầu. Những lời mà anh nói, người bạn thân kia không để vào đầu một chút nào.
- Cậu có biết là 3 năm qua cậu đã làm quá nhiều việc vì Hiểu Linh rồi không? Ba năm trước cậu đòi chia tay với cô ấy chỉ vì muốn cô ấy sau này sẽ có một cuộc sống tốt hơn. Ba năm sau, cậu lại vì sợ cô ấy buồn mà lặng lẽ giấu bệnh đi. Mình không còn gì để nói với cậu nữa.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-dung-yeu-em/104201/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.