Văn Phi Khanh chôn ở trong chăn, nhũn cả người ra những vẫn không nhúc nhích, ngoài cửa có tiếng đóng cửa vang lên mơ hồ, là Ôn Chiêu đi ra ngoài.
Anh chà xát mặt mình, có chút sững sờ nhìn về hoa văn giấy dán tường ở phía trước, một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cạ cạ chân thấy dính nhớp, mới chợt nhớ ra Ôn Chiêu mới bắn vào giữa chân mình cách đó không lâu. Anh ho khan một tiếng, thấy hơi ngượng lại mang theo tâm tình phức tạp khó nói thành lời mà vén chăn lên, giữa hai chân là một đống hỗn độn, còn có mùi không thơm gì lắm tản ra.
Văn Phi Khanh nhìn rồi lại nhìn, bắt đầu thấy nghi ngờ về cuộc đời này, bỗng nhiên không biết mình là người như thế nào, bỗng nhiên chợt nhận ra… anh có thể thành người như vậy. Làm những chuyện đáng xấu hổ như thế, có thể lên giường với người lạ, còn năm lần bảy lượt làm…. Năm lần thì chưa đến, nhưng ba lần thì có rồi, lên giường còn không phải là bên chủ động nữa, không phải…
Anh bụm mặt mình, cảm giác mặt mình đã muốn cháy thành than rồi.
Cứ như bị trúng tà vậy.
Anh vỗ vỗ mặt, dính dớp giữa hai chân nên thấy hơi khó chịu, vén chăn lên dự định xuống giường đi tắm một chút, một chân mới đặt trên sàn nhà thì cửa phòng đã bị mở ra, là Ôn Chiêu đang mặc áo khoác.
Cả hai người đều ngây ra.
Văn Phi Khanh đang không chỉ trần như nhộng, giữa hai chân anh còn có tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-lam-gi-sau-khi-chia-tay/247422/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.