Đi tới cửa khu nhà, Văn Phi Khanh xoay người nói với Ôn Chiêu rằng: “Đưa đến đây được rồi!” anh dừng một chút, lại bỏ vào thêm một câu: “Cảm ơn cậu.”
Ôn Chiêu mặc áo khoác dạ ngoài màu đen, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào người, lịch sự nhưng xa cách, lúc này ở trên người Văn Phi Khanh không hề còn nhiệt tình và dây dưa chút nào của tối qua cùng sáng nay.
Văn Phi Khanh dời ánh mắt, “… Hẹn gặp lại.”
Ôn Chiêu tiến một bước về phía hắn, rồi bưng mặt của anh lên, đôi môi mềm mại rơi xuống những nụ hôn dịu dàng liên tiếp nhau, nhìn chằm chằm anh lại mở hơi to đôi mắt ra, trầm giọng nói: “… Gặp anh sau.”
Đứng ngay chỗ đón gió lùa làm cho từng luồng gió lạnh thổi qua, ngón tay của Ôn Chiêu thêm phần lạnh lẽo. Hắn đứng ở đầu đường, dùng ánh mắt và biểu cảm của mình mà dõi nhìn theo bóng lưng cao gầy thon dài của Văn Phi Khanh. Mắt hắn nhìn không chớp, giống như thời đại học của nhiều năm trước đây vậy, chỗ khác biệt duy nhất là, bóng lưng của hai người cuối cùng cũng biến thành một người.
Thật sự thì … hắn vừa ích kỷ lại đạo đức giả, hắn vẫn nghĩ chỉ cần anh hạnh phúc là tốt rồi, chỉ cần anh vượt qua là tốt rồi, nhưng thật ra sâu trong đáy lòng hắn vẫn luôn âm thầm chờ mong anh chia tay.
Sau đó nhân cơ hội để thâm nhập vào.
Mãi đến khi thân thể Ôn Chiêu hơi lạnh cứng, hắn mới hồi phục tinh thần lại, xoay người về nhà.
Văn Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-lam-gi-sau-khi-chia-tay/247420/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.