Ông thầy già 1 tay cầm kéo, 1 tay vuốt mái tóc vừa mới được thợ ngoài tiệm cắt, còn thơm mùi kéo và mới cóng của tôi nguy hiểm trả lời:
- Nghe nói mẹ của các con anh muốn nhẹ đầu. Anh muốn thành toàn cho em. Cắt vầy là còn ít quá, không nhẹ được miếng nào đâu. Anh xén cho tới mang tai may ra mới nhẹ được.
Nghe ổng dứt lời 1 cái, tôi hoảng hồn đưa 2 tay ôm lấy đầu mình, che chắn bảo vệ mái tóc cẩn thận lại, rồi ngồi thụp xuống dưới gầm bàn, tay chân run cầm cập, miệng lắp bắp:
- Anh chơi gì kì vậy anh? Ủa, chuyện em cắt tóc có gì đâu mà anh lại cực đoan như vậy thế hả? Hôm nay ai làm gì anh nữa rồi?
Thấy tôi như con thỏ con, rụt người chốn trong hang. Con sói già gian ác cúi đầu xuống ghìm giọng:
- Bước lên đây ngồi. Lẹ lên. Nuôi nó ăn cho khoẻ, cho trắng da dài tóc. Hằng ngày tắm gội sạch sẽ, sấy tóc cho nó mềm mượt, nâng niu từng li từng tí để rờ cho đã tay. Mà nay nó đành đoạn không nói tôi 1 tiếng nào, đi cắt hơn 1 gang tay tóc của tôi, hỏi xem có muốn nổi khùng không?
- Tóc nào là của anh, trên đầu em là tóc của em chứ. Em muốn làm gì em làm, ai cho anh can dự.
Thấy sự bất công và vô lý của chính quyền tay trên. Tôi gân cổ lên cãi, nhằm đòi lại công lý cho chính mình. Thầy ngồi xổm xuống đất, cúi đầu híp mắt nhìn tôi:
- Em đừng tưởng em đang có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722372/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.