Được anh Khang nói rõ tình hình của thầy, tôi như gỡ được 1 tảng đá lớn đè nặng trong lòng mình lâu nay, đầu óc nhẹ nhõm hơn nửa phần. Mẹ Như chắc phải “chơi đá” dữ lắm, nên mới đủ can đảm để có thể bịa ra 1 câu chuyện quá ảo tưởng về sức mạnh của bản thân và gia đình, đem ra hù doạ đứa con nít miệng vẫn còn mê uống “tà tưa”, sting dâu như tôi thế này! Nhưng do tôi cũng quá “thông minh”, thật thà quá mức. Để bị người ta dắt mũi hoài, nói gì tin đó. Hỏi sao ông thầy già suốt ngày nói đầu óc tôi chứa toàn lông gà, lông vịt là vậy.
Giờ đang ngồi tưởng tượng cái cảnh, ông thầy già mà bắt được, túm cổ tôi về 1 cái. Xác định là sẽ bị thọc tiết, cạo lông sạch sẽ, moi móc ruột gan lòng mề ra, tẩm ướp gia vị sao cho vừa miệng. Sau đó sẽ bị xiên 1 cây sắt từ đầu cho đến đít, rồi bị bắc lên lò than mà quay cho tới khi giòn da thì thôi. Chết tươi luôn chứ chả đùa! Nghĩ tới là muốn đi đầu thai kiếp khác luôn cho rồi, vương vấn gì trần gian thế tục này nữa!
Chân tôi dưới bàn run lẩy bẩy, vầng trán lấm tấm mồ hôi. Anh Khang biết mình hù tôi sợ rồi, nhìn vẻ mặt tái bò của tôi mà híp mắt cười:
- Bộ em sợ anh Vũ nhà em lắm sao?
- Dạ...sợ đến ám ảnh luôn đó anh!
Tôi nhớ tới cơn ác mộng hôm qua mà mình mới gặp. Nó còn kinh khủng hơn cả việc bị bóng đè. Khuôn mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722364/chuong-69.html