Một tay tôi cầm chiếc hộp để trước mặt thầy, tay còn lại chìa ra có ý muốn nắm lấy tay thầy để xỏ chiếc nhẫn lồng vào ngón áp út. Ổng nhìn xuống chiếc nhẫn, rồi nhìn lên tôi hồi lâu, khuôn mặt không biết là đang biểu hiện loại cảm xúc nào, khiến tôi bắt đầu toát mồ hôi hột. Thấy ổng chần chừ do dự, tôi bị tụt “mood” trầm trọng, bắt đầu tỉnh cả rượu và hằn học:
- Anh nói gì đi chứ, anh có đồng ý không hả? Không thì để em cất vô. Từ trước tới nay, anh toàn bắt em là của anh. Chứ chưa hề bao giờ nói anh là của em cả. Bữa nay, em chính thức cầu hôn anh đó, để muốn anh là của riêng em thôi.
Thấy tôi run giọng nói, bên trong ánh mắt có chút thất vọng. Thầy giữ lấy cổ tay đang cầm chiếc hộp nhung đựng trang sức của tôi, đôi mắt lúc này đăm đăm nhìn tôi chất chứa nhiều nỗi niềm. Bây giờ thầy mới bắt đầu lên tiếng:
- Em biết không cục cưng? Vào ngày đầu tiên sau bao nhiêu năm chúng ta gặp lại. Ngay từ giây phút anh nhìn thấy em đã khôn lớn và trưởng thành ngồi trong lớp học, chống cằm chăm chú nghe anh giảng bài. Anh đã xác định, mình là của em rồi! Em dù lúc nhỏ hay lúc lớn, đều chỉ có em mới làm anh tan chảy. Khi anh thấy thằng bạn em đèo em trên chiếc xe Cup cũ của em hồi đó. Nó nhìn em bằng con mắt không phải của 1 người bạn bình thường. Em có biết là anh đã rất tức giận, muốn lao thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722356/chuong-61.html