Kết chuyện xong cũng phải tới gần 1 giờ sáng. Khi nghe xong hết chuyện tình yêu quá đỗi tuyệt vời của ba mẹ thầy, tôi ôm tay thầy khóc như 1 đứa trẻ. Ổng xoa đầu tôi dỗ dành:
- Sao tự nhiên em lại khóc vậy? Cảm động quá hả?
Tôi gật đầu rồi sụt sịt, đưa 2 tay lau mắt, miệng cà hức trả lời:
- Sao ba anh thương mẹ anh quá vậy? Ba mẹ anh tuyệt vời quá à!
Ổng nhíu mày hỏi tôi:
- Bộ em không thấy anh thương em cũng nhiều như vậy sao?
Tôi nước mắt lẫm chẫm, bật dậy hôn “chụt” lên má thầy 1 cái, choàng tay ôm lấy cổ ổng mà vùi mặt mình vào, miệng thỏ thẻ trìu mến.
- Em thấy chứ, đôi lúc em còn bỡ ngỡ không hiểu tại sao em lại có người chồng hoàn hảo như anh.
Thầy bật cười, có vẻ thích thú với lời nói của tôi vừa rồi. Ổng kéo eo tôi ôm vào lòng mình, hôn “chóc chóc” lên trán tôi bắt đầu trách cứ:
- Biết mà hồi chiều còn đe tôi mà chết, em đi lấy người khác mà.
Ông thầy già đúng thù dai, vô tình nói giỡn mà ổng đem ra nhai hoài. Tôi bĩu môi, gương mặt cau có, ngước lên nhìn ổng:
- Người ta đùa có chút xíu mà nhắc tới nhắc lui.
- Chứ giờ tui hỏi mấy người, ngoài tui ra mấy người còn muốn lấy ai nữa không?
Thầy bặm môi trợn mắt nhìn, quyết hỏi tôi cho ra lẽ để yên tâm đi ngủ cho đỡ bức bối trong người. Tôi nhíu 1 bên mắt, ra vẻ suy nghĩ, ổng tức tối hỏi lại:
- Còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722341/chuong-46.html