Khi tôi bước chân ra khỏi xe, 1 luồng gió tươi mát mang theo hương thơm thoang thoảng của hoa lá cây cỏ thổi nhẹ qua cánh mũi, khiến mái tóc tôi khẽ bung lên. Thật là trong lành, thật là hương đồng gió nội!
Cây xanh, bãi cỏ, đủ các loại hoa màu phủ khắp mọi nơi 1 cách trật tự, gọn gàng trong khuôn viên rộng lớn. Trông nơi đây cứ như 1 khu vườn cổ tích xinh đẹp với khung cảnh vô cùng tuyệt vời, lãng mạn. Xa xa là căn biệt thự gỗ to lớn, trang nghiêm mang hơi hướng cổ điển của nền văn hoá xưa nhưng hình như đã được tân trang sửa sang lại cho mới mẻ 1 chút.
Chú Hưng tài xế mở cốp xe đưa hành lí cho dì Phương mang vô nhà. Tôi mau chóng chạy ra giúp, kêu dì để tôi cầm phụ cho. Dì Phương nhất quyết không chịu, nói tôi hãy ở ngoài đây chờ thầy. Còn ông thầy già thì đang trò chuyện hỏi thăm gì đó với 1 bác trai cũng khá lớn tuổi. Được coi là quản gia của ngôi nhà Tổ này. Tôi đi đi lại lại trong sân, đưa tay chạm lấy những bông hoa yêu kiều bên đường mà không biết nó tên gọi là gì luôn. Tản bộ được vài bước, tôi thấy 1 cụ bà tóc màu muối tiêu, thân mặc 1 bộ áo bà ba trắng, sạch sẽ tinh tươm đang ngồi xổm, tay thoăn thoắt nhổ những cây cỏ dại mọc chiếm chỗ trong bụi hoa gần đó. Tôi tiến lại cúi đầu lễ phép:
- Dạ con chào bà ạ!
Nghe thấy tiếng tôi chào, bà cụ ngẩng lên rồi đứng dậy. Khoảnh khắc bà nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722334/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.