Tôi đến trường khá sớm và gọi cho anh Nam - trợ lí yêu dấu của thầy. Anh đến sớm hơn cả tôi và đang ngồi trên ghế đá đợi, bên cạnh là hộp đựng mô hình đồ án. Tôi tiến lại gần anh chào nói vui vẻ:
- Em chào anh.
- “Hi em.” Anh Nam buông điện thoại xuống, vội đứng dậy đón tôi, tôi chìa ly cà phê take away ra trước mặt anh, nụ cười rạng rỡ tỏ lòng biết ơn sâu sắc:
- Cám ơn anh nhiều nha, tặng anh ly cà phê nè.
- Thanks vợ sếp!
Anh đón lấy ly cà phê cũng không quên chọc ghẹo tôi. Do tôi mang đồ khá lỉnh kỉnh nên anh phụ tôi mang lên lầu 6 khu vực chấm bài dùm. Sự xuất hiện của anh khiến cả đám con gái trong trường chết mê chết mệt. Đến tôi lần đầu tiên gặp cũng phải bị cảm nắng mà, thần thái của anh khác thầy Vũ hoàn toàn. Thầy lạnh lùng khó gần bao nhiêu thì anh lại ấm áp, gần gũi bấy nhiêu, tôi cũng từng trò chuyện với anh nhiều lần. Hai đứa đôi khi bắt cùng tần số bàn tán quá háo hức khiến ông thầy già nhà tôi phải khó chịu cau có tằng hắng mấy lần mới làm 2 đứa im lặng.
Do đến khá sớm nên công tác bày biện diễn ra nhanh chóng và còn dư thời gian để 2 anh em ngồi tám với nhau được 1 lúc. Mấy đứa trong lớp vừa sắp xếp đồ án của mình vừa xì xào về tôi và anh Nam. Hai con bạn tôi nãy giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu, tôi gọi nhưng chả đứa nào nghe máy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722329/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.