Trước Phục Ma động, bóng dáng của Lam Vong Cơ và Nguỵ Vô Tiện bỗng nhiên biến mất vào trong động, Kim Quang Thiện và Kim Tử Huân đều chậm chạp không nhúc nhích, hiển nhiên là nghiền ngẫm không ra dụng ý của nước đi này. Bọn họ e sợ có gian trá, cũng không dám đi theo vào trong động, cả đám người đợi một hồi, cũng không thấy có động tĩnh gì, dứt khoát ở bên ngoài động kêu gào, muốn kích động cho hai người ra khỏi động. Kêu rách cuống họng, cũng không có ai ra tiếp đón, thậm chí cũng không có yêu ma quỷ quái nào tìm đến gây sự với bọn họ, cả đám kêu tới kêu lui, giọng nói dần nhỏ xuống, ngay cả những binh khí được quơ múa với khí thế bừng bừng cũng từ từ mỏi tay không nâng lên nổi nữa.
Cửa động Phục Ma bay ra một chút tịch mịch của tình cảnh người đi trà nguội, nhìn vào trong, đen thui như trong bụng cửa con thú khổng lồ cổ xưa, không biết trong động rộng bao nhiêu. Đứng một lát, Kim Quang Thiện cũng chịu không nổi, phái một đội quân giơ khiên chắn phía trước, một đội quân cảnh giác che phía sau, lại thêm một đội canh giữ trước động, thấy bất thường là lập tức chi viện, bản thân ông ta thì ở vị trí an toàn chính giữa, lo trước sợ sau mà đi vào.
Đi sâu vào trong động một hồi, là tới một cái hang to có thể chứa cả ngàn người, Nguỵ Vô Tiện bắt chéo chân, ngồi trên một cái giường đá, làm như chờ đã lâu, vừa nhìn thấy bóng dáng co đầu rụt đuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ne-lam-tram-ta-that-su-la-nguoi-tot/409785/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.