Mấy người Lan Lăng Kim thị hít sâu một hơi, Kim Tử Huân càng là thô lỗ xô mấy môn sinh ra, bước nhào tới trước. Sắc mặt của y tái nhợt đến cực điểm, thân hình tuy cố chống đỡ, nhưng hiện ra tư thế suy yếu khó che giấu, một tay túm lấy vạt áo trước ngực, làm như cực lực đè nén cơn đau đớn nào đó, không quá lời khi nói y dùng ánh mắt đáng sợ và vặn vẹo để nhìn Nguỵ Vô Tiện, quát lên: "Mạc Huyền Vũ ---!! Hay lắm, ta tìm tên cẩu tặc nhà ngươi đã lâu, hôm nay ngược lại ngươi tự đưa mình tới cửa, chúng ta lập tức tính sổ cho xong!"
Nguỵ Vô Tiện nhìn thấy Kim Tử Huân, giận sôi máu, ngón tay siết Trần Tình đến trắng bệch, thấy tình trạng y không ổn, nhớ đến ác trớ Thiên sang bách khổng trên người y, sợ là đã tệ hơn so với lần trước, cơn giận trong lòng có chỗ xả, cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: "Ác trớ trên người ngươi chưa tiêu trừ?"
Ánh mắt Kim Tử Huân tối sầm lại, cả khuôn mặt rung lên bần bật, nhìn nhìn vào đám người ở xung quanh, giống như hoàn toàn bất chấp mọi thứ, phạch áo ra, những lỗ nhỏ chi chít trên ngực giờ đã biến thành lỗ to, còn loáng thoáng toả ra mùi hôi thối, đám người phát ra tiếng hít hơi lạnh, nhịn không được còn lui về sau ba bước. Y khép áo lại, cả giận nói: "Mạc Huyền Vũ! Nhiều năm trước ta từng phát sinh tranh cãi với ngươi, nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ như hạt mè đậu xanh, không ngờ lòng dạ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ne-lam-tram-ta-that-su-la-nguoi-tot/409774/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.