Khi Nguỵ Vô Tiện bị Lam Vong Cơ xua xuống lầu, trong miệng vẫn còn lải nhải, "Hàm Quang Quân, ngươi để ta trở về thay quần áo đã, cả người ta ướt dầm dề rất là khó chịu đó".
Đáp lại là một chưởng đánh lên vai, chân Nguỵ Vô Tiện lảo đảo, suýt chút nữa té từ cầu thang té xuống.
Sảnh ngoài của khách điếm, tập trung mười mấy thiếu niên, thấy Lam Vong Cơ đi xuống, cung cung kính kính đứng lên từ chỗ ngồi.
Tóc Lam Vong Cơ vẫn ướt nước bóng loáng, ngọn tóc hơi cong lên, nhỏ từng giọt nước, loang thành một mảng trên quần áo.
Mà Nguỵ Vô Tiện thì gần như cả người ướt sũng, lúc đi xuống dưới giày còn phát ra tiếng nước xì xì.
Ánh mắt của đám thiếu niên kinh ngạc dao động giữa hai người, mới vừa nghe trong phòng Lam Vong Cơ truyền đến tiếng ngói rớt bể thật lớn, lập tức có mấy thiếu niên đến xem xét. Lúc đẩy cửa bước ra, ấn đường Lam Vong Cơ biến thành màu đen, sắc mặt khó coi trước nay chưa từng thấy, một tay dẫn theo Nguỵ Vô Tiện vẻ mặt ủ rũ, dặn dò bọn chúng thông báo những người còn lại tập trung ở sảnh ngoài. Lại đưa một thỏi bạc, kêu một người trong đó giao cho chủ khách điếm, bồi thường nóc nhà.
Những ánh mắt chiếu lên người Nguỵ Vô Tiện cũng không thân thiện, những lời đồn đãi về vị Mạc Huyền Vũ công tử này đã bay đầy trời, hơn nữa đều không phải là những lời hay ho gì, tuy rằng chỉ có một việc hắn đã làm khiến người ta tranh cãi, đó chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ne-lam-tram-ta-that-su-la-nguoi-tot/409708/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.