"Anh Tử Nam..."
Uyển Đình Nhu cảm thấy mình như được trở về ngày xưa, nhìn hắn ngọt ngào cười...
"Cũng chỉ anh hiểu rõ em nhất, anh không biết rằng em nhớ anh nhiều đến mức nào đâu."
"Nhớ anh ư?"
Cố Tử Nam nghe vậy thì cười cười, đưa tay nhéo má của cô...
"Con nhóc này giỏi nhất là nói ngọt, nhớ anh đến mức mà ngay cả nhìn anh cũng không nhận ra sao?"
Gương mặt nhỏ nhắn của Uyển Đình Nhu hồng lên, ngượng ngùng thè lưỡi...
"Đâu có đâu..."
Đôi mắt to của cô đảo vòng quanh rồi thông minh buông một câu...
"Là anh Tử Nam ngày càng đẹp trai mà, em làm sao mà nhận ra được?"
"Được rồi, nhóc con, anh chấp nhận lời khen của em."
Cố Tử Nam cưng chiều cười cười, trước mắt hắn, Tiểu Nhu ngày nào đã trổ mã trưởng thành rồi.
"Đúng rồi, Tổng giám đốc của Cố thị chính là anh hả, nhưng mà, người ta nói tổng giám đốc Cố thị còn rất trẻ, em cũng không nghĩ đến người đó chính là anh, sao anh lại về nước, chẳng phải người trẻ cần phải trau dồi thêm kinh nghiệm sao?"
Uyển Đình Nhu hiếu kì hỏi.
Cố Tử Nam không nhanh không chậm lấy đi ly kem của Uyển Đình Nhu, nhẹ nhàng nói...
"Cố thị là một tập đoàn đa ngành nghề, trong đó có hơn mười ngành đem lại cho Cố thị lợi nhuận cao, sở dĩ anh về nước là vì muốn đầu tư thêm vào chuỗi ngân hàng của Dương Khắc Phong, thời gian gần đây thị trường chứng khoán của Dương gia rất có tiềm năng. Kỳ thật anh cũng không phải là nhà đầu tư gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099210/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.