"Ừm... Thế còn sau đó thì sao?"
"Đương nhiên là phải tiêu tiền tiếp rồi."
Tiêu Lang phì cười, trả lời không chút do dự.
"Bảng xếp hạng chỉ có 100 người thôi. Trò chơi vương quyền mà, cô phải trở thành kẻ mạnh nhất thì tiếng nói của cô mới có giá trị, thậm chí có thể trở thành mệnh lệnh mà bất cứ kẻ nào nghe thấy cũng đều phải khuất phục mà răm rắp tuân theo. Cũng giống như những vị khách cấp C (58) trong quán thì thường hay đi móc nối quan hệ đối với những vị khách cấp B (30),A (10) và S (2) vậy. Nếu không sớm làm thân với họ thì trên thương trường ắt sẽ rất khó sống. Quy luật tự nhiên mà, cá lớn nuốt cá bé... Không phải sao?"
Cô nhẹ nhàng nâng khóe miệng, thầm nghĩ... Xã hội này đúng là điên rồ mà!
Tiêu Lang quét tầm mắt sang, nhếch mép cười.
"Đừng nghĩ rằng những điều đó là vô nghĩa."
Hắn bất giác nói trúng suy nghĩ của Uyển Đình Nhu, phút chốc khiến cô có hơi giật mình, cô cười cười quay sang, nhún vai...
"Tôi đã nói gì đâu."
"Tôi hiểu nụ cười đó của cô... Xem thường tôi quá đấy."
Tiêu Lang đảo mắt lắc đầu.
"Đối với bọn họ, việc tiêu số tiền đó vào quán bar không có gì là thiệt thòi cả, top 100 người giàu nhất Trung Quốc đương nhiên sẽ được mọi người chú ý tới, cô có muốn ẩn mình cũng chẳng được, việc họ bỏ số tiền đó ra để duy trì cấp bậc cũng tương tự với việc chứng minh mình là một đối tượng đáng để hợp tác trong tương lai, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099204/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.