Bệnh viện thành phố Thượng Hải.
Uyển Đình Nhu nằm trên giường bệnh, sau khi xâu chuỗi lại tất cả những giả thuyết mà cô có thể đưa ra, cô lại càng có thể khẳng định... A Hạo của cô chắc chắn không phải là một người như vậy!
Uyển Đình Nhu càng nghĩ, đáy lòng càng có chút bối rối, cô nghiêng đầu liếc mắt nhìn Âu Dương Tu đang ngủ say một cái, cắn cắn môi dưới, nâng tay lên rút kim châm ở trên cổ tay mình, sau đó lén lút vén chăn lên, bước xuống giường.
Trong khoảnh khắc chân chạm đất kia, Uyển Đình Nhu cảm giác được có chút choáng váng trong đầu khiến cô bị hoa mắt, cô đưa một tay lên đỡ mặt, đợi một lát, cảm thấy bản thân thoải mái hơn một chút, mới buông lỏng tay đang bám trên thành giường ra, hơi giật mình bước chân, phát hiện bản thân cũng không có dấu hiệu gì đặc biệt khó chịu, vì thế rón ra rón rén đi về phía cửa phòng bệnh.
Trong bệnh viện cũng không có quần áo khác, cho nên Uyển Đình Nhu chỉ có thể mặc đồng phục bệnh nhân, cô nghĩ đến trên người không có một xu dính túi, nên trước khi ra ngoài lấy ví của Âu Dương Tu đang đặt trên bàn rút ra hai tờ tiền mặt.
Cũng may lúc này đêm rất khuya, ý tá trực đêm ghé vào trên bàn ngủ gật, cô mới có thể thuận lợi chuồn ra khỏi bệnh viện.
Uyển Đình Nhu cố đi đến cửa bệnh viện, cũng đã cảm thấy cả thân thể mệt hết sức, cô đợi ở ven đường một lát, nhìn thấy một chiếc xe trống, khẽ vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099184/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.