Uyển Đình Nhu đứng dưới một tán cây to để tránh nắng, vừa lấy tay phe phẩy cho đỡ nóng, vừa ngó nghiêng khung cảnh xung quanh, con đường mòn này sẽ là lối đi mà sau này, mỗi ngày cô đều sẽ phải đi qua để đến học viện Quốc tế Sử Đế Lan - nơi mà cô sẽ sống và "chiến đấu" trong tương lai.
Nơi Uyển Đình Nhu đang đứng là một con đường trải dài đến cổng chính của trường, hai bên đường là hàng cây của vùng nhiệt đới mà cô không biết tên gọi là gì, có thể tưởng tượng vào những buổi hoàng hôn, được đi dạo trên con đường này thì thật thú vị biết bao.
Con đường tĩnh lặng, Uyển Đình Nhu đã thức dậy từ rất sớm, không phải cô chưa từng đến trường, nhưng cảm giác đến trường ngày hôm nay, lại có một chút cảm giác hồi hộp đến lạ.
Cô cảm thấy bồn chồn trong lòng.
Uyển Đình Nhu một mình đi bộ đến trường.
Sự trong lành vốn có đã bị những chiếc siêu xe bạc tỷ đủ loại chen chật ních, bầu không khí thoáng bụi bẩn, chạy đến gần nơi cô đang đứng khiến cô phải dừng chân.
Không hổ là trường top đầu Trung Hoa Dân Quốc, kể cả đến trường mà cũng khoa trương như vậy.
Là học sinh thuộc tầng lớp thượng lưu, chúng ắt sẽ có xế hộp riêng, nếu không phải là chúng tự mình lái thì cũng sẽ là tài xế tư gia, các loại xe Lamborghini, Rolls Royce, Bentley, hay Maybach vẫn là nhiều hơn cả, hết tốp này đến tốp khác nối đuôi nhau đi vào trong khuôn viên rộng ngàn mét vuông.
Ra Uông gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099086/chuong-72.html