Trên đường tới đây, Vương Thiên Ân đã cố gọi cho Hàn Tư Kỳ hơn năm mươi cuộc điện thoại, nhưng không có cuộc nào là cô ta bắt máy cả.
Vương Thiên Ân bước xuống xe, toàn thân hắn ướt đẫm.
Hắn siết chặt lá thư trong tay, mưa ngày một to hơn làm cho lá thư kia cũng không còn được nguyên vẹn.
Hét lớn:
"Hàn Tư Kỳ! Em mau ra đây cho anh!"
Hắn vừa gọi vừa ra sức ấn chuông, đập cửa thật mạnh.
"Ra đây ngay cho anh! Hàn Tư Kỳ!"
Tiếng hét của Vương Thiên Ân làm người hàng xóm ở cạnh Hàn Tư Kỳ nghe thấy, bà ta nói vọng ra:
"Này cậu kia! Đừng có gọi nữa! Nếu tới để tìm cái cô người mẫu đó thì không cần phí công đâu. Cô ta sớm đã dọn đi lâu rồi."
Dọn đi lâu?
Chả phải cách đây hai tuần trước hắn còn cùng với Hàn Tư Kỳ ở tại đây kỉ niệm ba năm yêu nhau của hắn và cô ta sao?
Vương Thiên Ân thắc mắc, cố lục lại chút hồi ức cuối cùng.
"Thiên Ân à, em được mời làm đại sứ thương hiệu cho một nhãn hàng thời trang nổi tiếng của Pháp, có lẽ em sẽ phải đi công tác một thời gian. Lịch trình khá bận rộn nên không biết chính xác là khi nào sẽ về. Bao giờ về em sẽ nói với anh sau. Được không?"
Hàn Tư Kỳ khẽ hôn nhẹ lên má Vương Thiên Ân, mơn trớn đùa cợt:
"Vương thiếu gia ở đây đừng vì nhớ em quá mà khóc đấy nhé."
Lịch trình bận rộn gì chứ?
Toàn là dối trá.
Hắn nhớ lại, nét mặt mang theo sự thất vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099036/chuong-21.html