"Nếu cháu thua, cháu sẽ quay về trường tiếp tục làm chủ tịch hội học sinh như ông mong muốn. Cháu cũng sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt, chắc chắn không để ông phải lo lắng nữa."
Uông Đại Đồng nghe thấy thế thì vô cùng mừng rỡ:
"Được, được. Một lời đã định."
Cả đời Uông Sở Diệu từ bé đến lớn, bất kể là điều gì cũng đều muốn thắng được Uông Đại Đồng. Lúc nào cũng đòi thi thố và cá cược với ông nội hắn, kể cả đánh cờ, câu cá hay trồng hoa, bất kể là chuyện gì, Uông Sở Diệu cũng muốn được ông nội chú ý đến và khen ngợi. Hắn luôn mong ông nội sẽ cảm thấy tự hào về hắn.
Thực ra Uông Sở Diệu khá đáng thương, cũng chỉ bởi vì hắn từ nhỏ đã thiếu thốn tình yêu của ba mẹ. Lúc nào cũng chỉ thui thủi một mình trong căn biệt thự lớn của gia đình. Hằng năm, hắn đều tự mừng sinh nhật cùng với đám người hầu kia.
Kể cả ba mẹ và ông nội đều bận đến mức dù chỉ là một tin nhắn cũng hiếm khi nhớ đến để mà chúc mừng.
Tập đoàn Uông Đại có rất nhiều công ty con ở nước ngoài, vì thế những người trong gia đình đều phải phân công ra thay phiên nhau tiếp quản.
Chính vì vậy, ở cái đất Thượng Hải này, ông nội trở thành người thân duy nhất của hắn.
Uông Đại Đồng đảm nhiệm chức vị Chủ tịch hội đồng quản trị ở chi nhánh mẹ có trụ sở đặt tại Thượng Hải. Cũng bởi vì thế, chủ tịch Uông luôn bận rộn suốt cả ngày, lúc nào cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099028/chuong-13.html