"Bác sĩ! Xin cho hỏi...cháu tôi...cháu tôi...ra sao rồi ạ? Thằng bé...có bị gì nghiêm trọng không vậy bác sĩ?"
Một người đàn ông thoạt nhìn tuy đã lớn tuổi nhưng trông vẻ ngoài rất uy quyền và sang trọng, vẻ mặt ông ấy xanh ngắt, giọng nói run run đầy lo sợ.
Theo sau lưng ông ta còn có cả đám vệ sĩ tầm chục tên chạy theo hộ tống. Người ông ấy đầm đìa mồ hôi, vừa hỏi vừa thở hổn hển.
Bác sĩ chau mày, nét mặt nghiêm nghị hỏi:
"Người nhà bệnh nhân sao lại để cậu ấy suy nhược đến mức này?"
"Chế độ ăn uống không đều, chỉ số dinh dưỡng rất thấp. Vả lại bệnh nhân còn bị thiếu máu bẩm sinh."
"Theo căn cứ xét nghiệm thì cậu bệnh nhân kia có nhóm máu Rh- (Rh âm tính)."
"Xin cho hỏi, người nhà bệnh nhân ai là người có nhóm máu Rh-?"
Bác sĩ thở dài...
"Hiện tại, nếu không được tiếp thêm một lượng máu nhất định, cơ thể yếu ớt của cậu ấy sẽ không vượt qua nổi. Có phải trước đây cũng đã có nhiều lần cậu ấy ngất xỉu như vậy rồi phải không?"
Người đàn ông lớn tuổi nắm chặt tay bác sĩ, rươm rướm nước mắt...
"Xin bác sĩ hãy cứu cháu tôi. Bao nhiêu tiền đối với tôi không quan trọng. Làm ơn hãy cứu cháu tôi. Nhà họ Uông chúng tôi chỉ có mỗi đứa cháu này thôi. Nếu nó chết đi ông già này cũng không muốn sống nữa. Xin bác sĩ làm ơn cứu giúp chúng tôi. Tôi van xin bác sĩ."
"Xin ngài Uông đây đừng nói vậy. Cứu người là bổn phận của chúng tôi. Là trách nhiệm của tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099020/chuong-5.html