- Quen rồi, cảm giác". . .
. . ."Buồn một chút trong đêm."
- Sáng thức dậy mỉm cười,
. . ."Rồi mọi nỗi buồn sẽ trôi qua mau.
- Quen rồi, cảm giác. . ."
. . ."Cô đơn khi k có ai bên cạnh...
- Nhủ với lòng, một mình cũng tốt,
. . ."Có sao đâu.!
ღ ♥ ღ ♥ ღ ♥ ღ ♥ ღ ♥ ღ
8:43 AM tại thành phố K, một thành phố giàu có phồn vinh với những tòa nhà, dinh thự cao tầng.
Trong căn phòng đen âm u quen thuộc nào đó dường như luôn cách biệt với mộtthế giới náo nhiệt bên ngoài, ở đây mọi thứ đều rất yên tĩnh, Hàn Nhinằm trên giường, hình như cũng không có dấu hiệu nào cho thấy cô sẽ tỉnh giấc, đột nhiên đôi chân mày đẹp nhíu chặt lại có vẻ khó chịu, đầu củacô bỗng lắc mạnh mẽ, hai bên má, từ lúc nào nước mắt đã giàn giụa chảyra từ khóe mi, cô cứ lắc đầu mạnh, thứ nước mặn chát ấy cứ không ngừngchảy ra, đến má rồi đến cằm, đến cằm rồi đến cổ. Trông cô thật thảm, đôi tay nhỏ nhắn trắng mịn yếu ớt run rẫy bấu chặt lấy chăn.
﹏﹏﹏﹏MẸ ƠI, đừng bỏ con mà hức... hức﹏﹏﹏﹏
﹏﹏﹏﹏﹏﹏ Kỳ Kỳ, mẹ con là do tên nhóc mafia kia giết﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏
﹏﹏﹏﹏﹏Mày đừng hòng trốn, ra đây cho tao﹏﹏﹏﹏﹏﹏
﹏﹏﹏﹏Tiểu thư, ráng chịu đau một chút, vì mẹ người, người nhất định phải chịu đựng xăm hình này vào﹏﹏﹏﹏﹏﹏
﹏﹏﹏﹏Nhất định phải giết thằng nhóc đó﹏﹏﹏﹏﹏﹏
Xăm hình sao? Cô đang ở đâu? Tại sao phải xăm hình? Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vo-yeu-dung-so/2499616/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.