* Tuấn Trạch đóng cửa lạnh lùng đi mà không nói câu nào.
- Mỹ Lệ: um... không phải đã giận rồi chứ?
*Một lát sau.
- Mỹ Lệ: Thấy cứ thiếu thiếu gì ấy ta?
... À ôi mẹ ơi phải rồi bài KT 90" môn Văn ngày mai. Sao đây? Kêu ai giúp bây giờ chứ chẳng hiểu gì hết. Nhờ Tuấn Trạch? Nhưng thật sự quá ngại rồi! Thôi liều vậy!
" Cốc....cốc....cốc"
- Tuấn Trạch: Ai vậy? * La lớn
- Mỹ Lệ: Là Mình.. mình đây.
- Tuấn Trạch: Có chuyện gì sao? Giờ này cũng có người con gái dám vào nhà con trai nhờ vã vào lúc 10h sao? Không sợ người ta làm gì sao? * Đắc ý
- Mỹ Lệ: Giận sao.... Um. Mình xin lỗi.
Thật đấy.
- Tuấn Trạch:... *" Thái độ không tha thứ
- Mỹ Lệ: Um. Vậy mình về đây! * Nói với giọng dõng dạc dứt khoát.
- Tuấn Trạch nắm tay Mỹ Lệ lại: Ấy ấy. Mình đùa thôi mà. Thôi vào nhà đi!
* Sau khi vào nhà của Tuấn Trạch
- Mỹ Lệ: um. Cậu có thể giúp tớ bài KT 90" ngày mai không? Thật sự thì chẳng hiểu gì hết!
- Tuấn Trạch: Với một điều kiện!
" Mỗi ngày cậu phải chờ mình đi học và MỖI NGÀY CŨNG PHẢI HÔN MÌNH!"
- Mỹ Lệ: VÔ LẠI!Ép người sao? Thôi mình về đây!
- Tuấn Trạch: Thế thì cậu cứ về đi! Xem xem có ai chỉ bài cậu. Haiz phải nói là bài nhiều lại còn khó ơi là khó!
- Mỹ Lệ quay lại bàn rồi ngồi xuống nói: Cậu biết cách ép người thật đấy! Được tớ đồng ý với điều kiện đó!
- Tuấn Trạch:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-ten-ngao-kia-chiem-lay-em-di/26853/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.