Cửa không đóng, Vưu Thần từ ngoài bước vào, chứng kiến cảnh tượng khó tin trước mắt, đứng sững người mất vài giây.
Phía bên kia, Âu Dương Chấn Anh cùng Liêu Mịch cũng bị hành động bộc phát của Vưu Kiện làm cho sửng sốt.
Liêu Mịch muốn đi tới kéo anh dậy, khó xử nói: “Vưu Kiện, cậu đang làm trò gì vậy? Đứng dậy đi!”
“Không.” Vưu Kiện nhất nhất không di chuyển, “Hôm nay cháu đến đây chỉ muốn nói lời xin lỗi đến hai người, một lời xin lỗi chân thành nhất. Cháu xin lỗi vì tất cả mọi chuyện.”
Âu Dương Chấn Anh cười lạnh: “Vì tất cả mọi chuyện ư? Một lời xin lỗi đó có thể xóa hết tất cả mọi chuyện mà cậu đã từng làm ra ư?”
Câu nói của anh thốt ra, không những không làm ông cảm động mà còn khiến ông tức giận hơn gấp mấy lần.
Tất cả những chuyện mà anh từng làm với Âu Dương Kiều Vỹ, ông chưa quên bất cứ một việc nào. Thậm chí, ông còn có thể lặp lại những lời mà trước kia anh từng nói với mình không sai một chữ.
Những điều tổn thương này, liệu một lời xin lỗi có thể bôi xóa được không?
Tất nhiên…là không thể rồi!
Vưu Kiện bấm vào lòng bàn tay lạnh buốt, chậm rãi nói tiếp: “Cháu biết bác vẫn còn rất giận cháu, không tin tưởng tình cảm của cháu, nhưng cháu có thể thề rằng, lần này cháu đối với Kiều Vỹ là thật lòng. Cho dù hai bác chưa thể đón nhận cháu ngay bây giờ, cháu cũng không nản lòng. Cháu sẽ cố gắng làm tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046837/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.