Thái độ quay ngoắt của Khương Thịnh làm cho Thôi Kỳ Sinh mất hứng. Cậu rũ mắt mím môi một cái, sau đó đành nghe lời của y, rời khỏi phòng.
Lúc bước ngang qua người Liêu Kế Hải, Thôi Kỳ Sinh không nhịn được liếc lạnh anh, tỏ rõ thái độ chán ghét của mình.
Nhưng Liêu Kế Hải vốn dĩ không mấy quan tâm.
Sau khi Thôi Kỳ Sinh đi khỏi, anh mới đóng cửa lại, bước đến bàn làm việc của Khương Thịnh.
Liêu Kế Hải đặt xuống bàn một xấp tài liệu: “Đây là những sự kiện sắp tới cần chủ tịch phê duyệt.”
Khương Thịnh cúi nhìn, tiện tay lật giở vài trang, đánh giá qua loa một chút.
Sự kiện cũng không quá quan trọng, y cầm bút lên, ký xuống góc bên dưới rồi đóng tập tài liệu lại.
Ngước mắt lên nhìn Liêu Kế Hải, Khương Thịnh nhàn nhạt nói: “Tôi đã xem qua tạp chí Alice rồi, gà con này rất được. Em đã tìm ở đâu ra hay vậy?”
Liêu Kế Hải im lặng lắng nghe, thấy ánh mắt của Khương Thịnh dành cho Âu Dương Kiều Vỹ không khác gì dành cho mấy tiểu thịt tươi mới nổi, trong lòng lạnh xuống vài phần.
“Ở đâu ra chủ tịch không cần quan tâm quá nhiều đâu, chỉ cần biết người của tôi làm tốt việc là được rồi.”
Khương Thịnh nheo mắt lại nhìn anh: “Đây là thái độ của một trợ lý nói chuyện với cấp trên của mình đấy à?”
“Thế tức tôi là cấp dưới của anh đúng không?”
Khương Thịnh bỗng đứng dậy, đi về phía Liêu Kế Hải. Y dựa người bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046723/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.