Lỗ tai bị hà hơi, Âu Dương Kiều Vỹ khẽ rụt vai lại, muốn bật cười. Nhưng sau đó cậu nhìn anh, môi bị anh vờn đã ướt với đỏ lên, trông cực kỳ quyến rũ người khác.
Nuốt xuống ngụm nước bọt, bé con liếm môi hỏi: “Hôn cũng đã hôn rồi, thầy đã chịu yêu em chưa?”
Vưu Kiện nghe hỏi, cứ có cảm giác bị người ta bắt chịu trách nhiệm vậy đó. Mà từ trước đến giờ anh có biết trách nhiệm là gì đâu chứ? Mỗi cô gái đến với anh đều hiểu quy tắc của anh, cho nên họ không thể đưa ra nhiều hình thức ép buộc anh thế này thế kia được.
Xem ra, nhóc con này là người đầu tiên đấy.
Vưu Kiện duỗi ngón tay dán lên môi cậu, chà qua một cái. Môi vẫn còn ửng hồng làm cho người ta tham lam muốn hôn thêm vài cái nữa.
Nhưng thật may anh đã sớm dằn xuống sự tham lam trong lòng mình.
“Bây giờ đòi quyền lợi phải không?”
Âu Dương Kiều Vỹ không nghĩ đây là quyền lợi. Nếu dùng từ “trách nhiệm” thì phù hợp hơn nhiều đấy chứ.
Cậu lại liếc nhìn anh một cái, thì thầm: “Không lẽ thầy định hôn người ta rồi thôi sao? Đã lấy nụ hôn đầu của người ta rồi mà…”
Vưu Kiện nhếch khóe môi, lưu manh nói: “Em có biết tôi đã hôn qua bao nhiêu người rồi không?”
Bé con: “…” Không phải trên một trăm chứ? Hôn như vậy bị bệnh chết luôn cho xem.
Nghĩ nghĩ trong lòng là vậy, ngoài mặt bé con giả vờ nhẩm nhẩm, cuối cùng bảo: “Bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046699/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.