Thứ bảy, Âu Dương Kiều Vỹ thường hẹn với Chúc Văn ra ngoài công viên chạy bộ vài vòng.
Thế nhưng hôm nay nhà cô có tiệc nên không đi cùng cậu được. Vậy là bé con quyết định sẽ chạy bộ một mình. Một tuần học tập mệt mỏi, cuối tuần liền ra ngoài trời hít thở không khí thì cũng tốt cho cơ thể lắm.
Âu Dương Kiều Vỹ chạy được hai vòng thì ngừng lại tại một dãy ghế đá. Cậu chống tay lên đầu gối, khom lưng thở hổn hển, sau đó ngước mắt tìm quán bán đồ uống.
Phía bên kia rất đông người, cậu lại không thích chỗ nào quá náo nhiệt ồn ào, vì vậy không thèm quan tâm đến.
Đi qua quán bán đồ uống, Âu Dương Kiều Vỹ liếc nhìn từ trên xuống dưới, quyết định sẽ uống nước cam ép. Sở thích của cậu là những quả cam chín mọng ngon lành, nom cũng đáng yêu nữa.
Giống cậu vậy đó!
Âu Dương Kiều Vỹ đưa cho người bán hàng vài tờ tiền lẻ, đón lấy chai nước cam ép. Khui ra, cậu ngửa cổ uống một ngụm.
Ngay sau đó chợt nghe thấy một giọng nói rất quen thuộc vang lên từ sau lưng.
“Lại nước cam à?”
Suýt nữa thì Âu Dương Kiều Vỹ bị sặc một ngụm cam ngọt lịm rồi. Cậu ngẩn ngơ quay người lại, dưới ánh đèn của công viên nhìn ra được bóng dáng cao lớn đầy khí chất của Vưu Kiện.
Âu Dương Kiều Vỹ không tin vào mắt mình.
Cậu nhắm mắt lại, bên tai là tiếng nhạc vui nhộn của chiếc xe bán kem. Mở mắt ra, Vưu Kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046664/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.