Vưu Kiện càng ngày càng tin tưởng vào sự phỏng đoán của mình.
Âu Dương Kiều Vỹ thật sự là một tên quỷ nhỏ. Chỉ có những tên quỷ nhỏ mới bày ra nhiều loại trò khó đỡ như vậy. Còn nói những câu nói thật tầm thường, nghĩ anh sẽ vì nó mà động lòng được à?
Không đâu. Nhóc còn non lắm, là một tên quỷ nhỏ non nớt!
Vưu Kiện ngồi trên quầy bar, vừa xoay xoay ly rượu trong tay vừa nhớ tới cảnh tượng trưa hôm đó, không hiểu sao lại bật cười. Bắc Ni từ đằng xa đi lại, vô tình chứng kiến cảnh tượng này liền cảm thấy thú vị.
Cậu chạy tới gần, tùy ý dựa người vào quầy rượu nói: “Này, đại ca làm gì mà cười một mình vậy?”
Nghe thấy giọng của cậu, Vưu Kiện sực tỉnh táo, quay qua lườm một cái rồi ấn ly rượu vào miệng cậu. Mỗi lần Bắc Ni xuất hiện đều ồn ào như vậy, nhức cả đầu.
Bắc Ni bất đắc dĩ uống cạn ly huyết tửu trong tay anh, sau đó vẫn chưa chịu buông tha hỏi tiếp: “Đại ca đang yêu à?”
Vưu Kiện nhíu mày, định sẽ nhét thêm điếu thuốc vào miệng cậu để tuyệt đường ăn nói.
“Có chú em mới cần yêu đương để bớt phiền nhiễu người khác đi đấy!”
“Sao anh biết em không yêu?” Bắc Ni cười cười, chìa tay xin một điếu thuốc, lại nói tiếp, “Em yêu đương là chuyện không lạ lùng gì nữa, có anh ấy, anh mà yêu ai nghiêm túc mới là chuyện kinh khủng. Giống như tận thế sắp tới vậy!”
Vưu Kiện rít vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046626/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.