Nói rồi bà lão quay qua phía Tử Khiêm mặt liền đanh lại và nói:
- Tử Khiêm! Cậu là con cháu của Dương Gia, ta chưa từng bạc đãi cậu. Thậm chí còn đổi họ của cậu sang họ Dương, nhưng điều đó không có nghĩa cậu sẽ là cháu đích tôn của ta! Khải Huy mới chính là đích tử của Dương Gia và là người thừa kế sau này, cậu lại bày mưu hãm hại nó, tính toán hèn hạ còn làm liên luỵ tới người khác!Cậu...mau cút ra khỏi Dương Gia này cho tôi! Từ nay nhà này sẽ không còn đứa cháu trai nào tên Tử Khiêm nữa!
- Không...mẹ...mẹ không thể làm thế! Mẹ của Tử Khiêm bắt đầu rươm rướm nước mắt tỏ vẻ oan ức trước mặt bà.
- Với ta...không có gì là không thể! Bà lão nhìn thẳng vào mẹ của Tử Khiêm chậm rãi mà quyết đoán nói!
- Còn nữa... cắt chức ở trong công ty! Cả nhà các người cũng dọn ra ngoài ở đi! Ở trong nhà họ Dương này lâu quá các người lại nghĩ mình sắp làm chủ của căn nhà này rồi nhỉ!
- Người đâu...?! Hắn dường như chỉ chờ có vậy liền lớn tiếng hô lên, ở ngoài có khoảng ba bốn người đàn ông cao to đi vào..
- Từ giờ trở đi anh ta không còn là người của Dương Gia nữa! Lôi anh ta ra ngoài! Hắn nghiêm giọng nói rồi cũng quay người đi.
- Bà ngoại...! Tử Khiêm như muốn níu kéo lại chút hi vọng cuối cùng nhìn bà lão tội nghiệp gọi bà
- Đừng gọi tôi là bà ngoại nữa! Tôi không có đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-oan-gia-toi-khong-bi-ngoc/2713490/chuong-32.html