Cố Mỹ Uyên đưa hắn vào đến phòng khách thì mời hắn ngồi xuống bộ sopha rồi cô vào bếp pha trà. Khi đã pha xong cô khẽ lấy một gói giấy màu trắng được cất kĩ vào trong bao tay của mình, và mở ra đổ một ít bột mịn trong gói vào trong tách trà bên tay trái. Sau đó cô cầm hai tách trà ra ngoài phòng khách rồi tiện tay đưa cho hắn tách bên trái, còn mình thì cầm tách còn lại rồi ngồi ở phía đối diện. Hắn nhận tách trà rồi để xuống bàn rồi nhìn cô, thấy vậy cô nâng tách của mình lên uống một ngụm rồi vờ cảm thán:
- Ưmm...mùi vị hôm nay rất tốt! Anh hãy thử xem tay nghề của em đi!
Nói xong cô còn cười với hắn nhưng hắn lại lãng ánh mắt đi chỗ khác, lộ rõ vẻ chán ghét rồi cầm tách trà lên uống! Sau đó hắn đặt tách trà xuống bàn khá mạnh nghe một tiếng *cạch* rồi nhìn cô lạnh lùng nói:
- Như vậy đã đủ chưa? Tôi không còn kiên nhẫn nữa đâu!
Cố Mỹ Uyên thấy vậy thì chỉ mỉm cười không nói gì cả! Một giây...hai giây...ba giây sau đó còn chưa kịp nói thêm câu nào thì đầu óc của hắn bắt đầu quay cuồng! Hắn cuối đầu nâng một tay lên đỡ lấy vầng trán, lắc đầu thật mạnh để cho tỉnh táo nhưng chết tiệt...! Đầu hắn ngày càng mơ hồ và không mở mắt nổi! Cuối cùng hắn gục lên bàn hất đổ tách trà và bất tỉnh. Cố Mỹ Uyên quan sát tất cả rồi mỉm cười gian xảo, thuốc của anh hai đưa cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-oan-gia-toi-khong-bi-ngoc/2713438/chuong-56.html