* Uỵch*
À há, vui chưa? Đẹp cái mặt chưa? Mặc cái váy thôi mà cũng không xong. Chân đi được nhiêu bước mà té cho dập mặt?
Nhẹ nhàng đưa tay kéo tà váy... xin lỗi không có đâu nha. Thô bạo kéo chiếc váy trắng cup ngực dài cho đến đầu gối cô " lê" từng bước... =)))
- Cô là Lãnh Thiên Tuyết sao?
Hử, ai gọi bổn cô nương vậy? Cái giọng gì mà ngọt như mật thế này hả trời?
Buông tà váy xuống, đưa đôi chân từ vị trí hai đường thẳng song song hợp thành một, trên môi nở nụ cười ngọt ngào cô quay người lại.
... Còn gì có thể nói nữa sao?
Trần Vân Hy.
Môi giật giật, mắt cũng giật giật đây quả thực là họa mà. Nữ chính thánh thiện, xinh đẹp đã " hiển linh". Thiên a~~~.
Cả người đều cứng ngắc:
- Ha ha... à ừ. Lâu rồi không gặp cô...
- Nghe tin cô bị bắt cóc tôi lo lắm.
- Hả? À à cảm ơn cô!
Má nội. Má không cần thiết phải ôm chặt như vậy đâu. Tôi sắp chết vì thừa cacbonic mà thiếu oxi rồi đây nè.
- Mọi người đang nhìn tôi với cô kìa. Cô có thể bỏ... bỏ tay...
- Không sao.
Cô không sao nhưng tôi sao đầy một đầu rồi nè. Tôi là hủ nhưng chỉ kết đam thôi, tôi không có nguyện vọng muốn trở thành less. TT
Gần một phút " tra tấn" đã xong, Vân Hy vẫy tay tạm biệt cô rồi biến đâu mất tắm. Biến đâu thì mặc kệ nàng. Nàng là nữ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nu-phu-thi-lam-sao/2578385/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.