Tháng bảy cô hồn dã quỷ. Người ta thường hay nói như vậy. Mẹ Lan vẫn luôn nhắc nhở cô phải đi đứng cho cẩn thận.
Cũng không biết trên đời này có ma thật hay không, nhưng vì sự việc này xảy ra quá đột ngột, Thiện Vũ Linh cô thực sự tin rồi.
Rõ ràng cô đã nhìn trước ngó sau trước khi sang đường, vậy mà không hiểu sao tình huống chiếu chậm trên ti vi lại vẫn xảy đến với cô.
Chiếc xe tải chạy vù tới mà trước đó cô không nghe thấy một tiếng động nào, giống như bị ma quỷ che mắt bịt tai vậy.
17 năm cuộc đời cứ như thước phim trôi dạt trong đầu cô. Trước khi thân thể nện xuống nền đường, cô chỉ kịp nhớ tới mấy đứa nhỏ ở cô nhi viện vẫn còn đang chờ cô mang kem về.
Những cây kem ốc quế đủ màu lăn lóc trên đường, tan chảy.
Ảnh ảo trên mặt đường rung rinh. Tán cây ngưng động, không một cơn gió. Chỉ có tiếng ve kêu râm ran cứ như chưa có điều gì xảy ra.
Cứ thế, một cô gái mắc bệnh tim bẩm sinh như cô không kết thúc cuộc đời mình vì căn bệnh ấy, mà lại bằng một tai nạn giao thông.
Cảm giác đau đớn dường như chỉ trong một cái chớp mắt.
Cô vội vàng bật dậy.
Hoá ra chỉ là mơ. Chỉ là mơ thôi.
Thiện Vũ Linh nhắm mắt, vuốt vuốt ngực, điều hoà trái tim đang đập thình thịch của mình.
Rồi cô chợt nhận ra điều gì bất thường.
Cái kích cỡ này... hình như lớn hơn?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nu-phu-em-chay-di-dau/2720208/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.